• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.VIP SANG VIETWRITER.PRO TỪ NGÀY 1/5

Nữ chính lên ngôi (1 Viewer)

Bạn thích truyện của mình ở điểm nào?

  • Thể loại mới.

    Votes: 0 0.0%
  • Cốt truyện hay.

    Votes: 0 0.0%
  • Lời văn không vấp lắm.

    Votes: 0 0.0%
  • Tất cả những phương án trên.

    Votes: 1 100.0%

  • Total voters
    1
  • Chương 1: Một khởi đầu mới.

Thẩm Tư Thanh ngồi nhìn một lượt đống bừa bộn xung quanh mình, rủa thầm trong lòng. Cô đang ngồi trên một chiếc giường, nói rộng cũng rộng, mà nói lớn cũng lớn, nhưng điều quan trọng nhất lại là nơi đây vô cùng bừa bộn. Trên giường, dưới đất, khắp nơi đều có quần áo. Sách vở còn không thèm yên vị trên giá sách, vứt ngổn ngang khắp chốn, thiếu chút nữa không nhận ra đây còn là một căn phòng.

"Đống bề bộn này, căn bản không phải do lão nương làm!!!"

Thẩm Tư Thanh toan đứng dậy, lại bị vướng vào một cái mắc áo, mất đà liền ngã ngửa ra sau. Cái chỗ này, cô hoàn toàn không biết là đâu!
Tâm trạng không hề tốt lên là bao, chợt một cuốn sách lại rơi từ trên trời rơi xuống, rơi trúng vào đầu của cô. Khẽ đưa tay lên xoa, Thẩm Tư Thanh mới hoàn hồn nhận ra đây là cuốn tiểu thuyết Np xuyên không cô đã mượn ở thư viện. Tính tò mò khiến cô không suy tính gì, liền mở ra đọc.

Thật ra thì...

Cô không muốn thừa nhận rằng...

Rằng mình đã xuyên không!!!

Vừa tỉnh lại trên giường, Thẩm Tư Thanh đã phát hiện, không những cả căn phòng của cô, còn có sự xuất hiện của cuốn tiểu thuyết cô tình cờ mượn được nữa, đều rất kì lạ. Tiểu cô nương họ Thẩm đây bàng hoàng còn chưa hết, một đống thứ gì đó có dạng giống như những con dao nhỏ, liên tục đâm vào da đầu đang tê rần của cô khiến cô đau đến thét lên, cũng thật lạ là mẹ cô lại chẳng nghe thấy gì. Như một thước phim quay chậm, từng mảnh ghép không giống nhau lần lượt luân phiên chạy đi chạy lại trong đầu cô, dần làm cho Thẩm Tư Thanh mất đi ý thức, lâm vào hôn mê.

"Có phải hay không, tất cả đều là mơ thôi?"

...

Thẩm Tư Thanh toàn thân đều đau nhức, gắng gượng lắm mới có thể ngồi dậy, đầu óc còn không ngừng quay cuồng. Cô còn chưa thèm nhận ra là mình đã xuyên vào trong tiểu thuyết Np "Đế vương nữ phụ" mới đọc, còn xuyên vào nữ chính!!!

"A... phải phải phải, Thẩm tiểu thư ta không chấp nhấp những chuyện không đâu... phải bình tĩnh... phải bình tĩnh... Nhưng nữ chính cẩu huyết sao lại là mình???" Cô hết vò đầu rồi lại bứt tóc, lòng như ngồi trên lửa đốt.

Cố nhớ lại mình đang ở diễn biến nào của câu chuyện, Thẩm Tư Thanh mới hoàn hồn, thở hắt ra một hơi. Theo như cô biết, bây giờ có lẽ nữ chính đã tách ra ở riêng rồi, tạm thời vẫn còn chưa gây ra rắc rối gì, tình cảm bạn bè với nữ phụ vẫn còn tốt lắm. May mắn thật, nếu như hại chết nữ phụ, lại gây thù chuốc oán nhiều quá, chắc chắn Thẩm Tư Thanh cô sẽ bị lột da ra mất.

Chủ động đứng dậy, cô nhìn xung quanh bốn phía. Đâu đâu cũng là quần áo, còn có sách vở, thứ nào thứ nấy vứt lộn xộn dưới sàn, làm cho tất cả trong mắt cô liền trở thành bãi rác. Thẩm Tư Thanh lôi ra từ trong gầm giường một chiếc hộp lớn, đem toàn bộ sách bị vứt xuống vô tổ chức bỏ vào, tiếp đến lại nhặt nhạnh toàn bộ quần áo cho vào tủ. Sau khi đã dọn dẹp xong xuôi, cô cảm thấy dễ thở hơn hẳn, căn phòng cũng vì thế mà trở nên vô cùng thuận mắt.

"Dưới bàn tay vàng của bổn cô nương, không thể nào mà không chịu lăn vào quy củ cả!"

Thẩm Tư Thanh mở cửa xuống lầu, chợt phát hiện ra, nhà này đến một người giúp việc cũng chẳng có, hèn chi vừa nãy cô la hét dữ dội khi bị đau đầu thì tuyệt nhiên chẳng ai nghe thấy. Nhắm mắt đi thẳng, cô đi vào trong bếp. Nhà bếp cái gì cũng có, đặc biệt còn có một cái tủ lạnh vô cùng lớn, một cái lò vi sóng số lượng giới hạn và vô vàn những vật dụng loại "xịn" khác nhau.

Thẩm Tư Thanh choáng ngợp, chạy ngay tới cái tủ lạnh bên phải, mở ra. Nhưng cô cũng chẳng vui được bao lâu, khi mà tủ lạnh lại trống hoắc không còn cái trứng. Thẩm Tư Thanh thở dài, vô lực gật đầu một cái. Có lẽ, phải sắm một ít bánh mì, hoa quả, thịt ba chỉ cùng sữa tươi rồi...

...

"Ôi trời, có cần khoa trương quá như vậy không?" Cô hét lên, mắt như dán vào khu mua sắm.

Khi đọc trong truyện, bà tác giả chỉ tả là khu mua sắm này là nơi buôn bán sầm uất nhất thành phố A này thôi mà? Làm cái gì mà chỉ qua một đêm, nó liền biến thành khủng bố như vậy? Cái khu mua sắm này đến tận ba mươi tầng lầu, mỗi tầng đều bán những loại vật dụng khác nhau, giá cả còn muốn vắt sạch máu của người ta đó!!! Giả sử như cô đúng là tiểu thư đi a, nhưng mà, mấy cái này có thể mua không đây?! Năm triệu, sáu tỉ??? Đến một cái máy sáy tóc kiếp trước cô còn mua không nổi nữa kia!!!

"Thật đau đầu". Thẩm Tư Thanh ngước mắt nhìn xuống chiếc túi dày cộm của mình, mở hé.

Cô bây giờ mới tính là thực sự sửng sốt! Trong cái túi nhỏ bé này của nàng tiểu thư họ Thẩm, đang chứa cả một gia tài lớn đó!!! Đâu đâu cũng thấy tiền, còn không đủ chỗ để nhét chứng minh thư! Miệng của Thẩm Tư Thanh đã sớm méo xệch, không dám tin bây giờ số tiền này chính là để cho cô dùng.

...

Mười lăm phút sau.

"Hoàn hồn rồi, lần này, nhất định phải đi mua thật nhiều, thật nhiều thứ mới được!!!" Cô quyết tâm chạy vào khu mua sắm, đi tìm nơi bán thực phẩm.

Ở đây có không ít người ra vào, lại còn đông không đếm xuể nữa, khiến cho Thẩm Tư Thanh khó lòng nhận ra phương hướng. Và chuyện gì phải đến cũng đến... cô - bị - lạc - rồi!!!

Đang phát cuồng lên vì không tìm thấy lối đi, chợt Thẩm Tư Thanh khựng lại một chút. Đằng kia không phải nơi bán thịt bò sao? Đúng là số cô thật tốt! Đi loanh quanh một lúc, cuối cùng cũng tìm thấy nơi cần tìm. Thẩm Tư Thanh nhìn đống thịt bò đông lạnh thì tự nhiên chảy nước miếng. Tìm không thấy giá cả, cô liền chạy tới hỏi nhân viên gần đó.

"À, cho hỏi, thịt bò bán thế nào vậy?"

"Cô muốn mua thịt sao?"

"Vâng".

"Năm vạn một kí, cô mua nổi không?"

"Nổi. Vậy chút nữa tôi ra tính tiền. Quầy tính tiền có phải ở chỗ cửa ra không?"

"Đúng".

"Cảm ơn".

Nói xong, tiểu thư họ Thẩm lanh chanh chạy ra chỗ thịt bò, chọn mấy miếng vừa mắt. Xong xuôi, cô nhờ nhân viên ở đó gói hộ toàn bộ những miếng tươi nhất, lại lanh chanh sang tính tiền. Nhưng Thẩm Tư Thanh mua rất nhiều, cồng kềnh không thể bê hết được, thấy thế, anh chàng nhân viên vừa nãy liền chạy tới, nói:

"Siêu thị chúng tôi có dịch vụ gửi hàng đến tận nhà cho khách. Miễn là người mua vượt quá một trăm vạn, đều được hưởng ưu đãi như vậy. Số thịt này, cô cho tôi địa chỉ, tôi sẽ mang đến".

Thẩm Tư Thanh thầm cười trong lòng, vui vẻ đem toàn bộ trút hết lên tay chàng nhân viên, cô lấy trong túi ra một cây viết cùng một mảnh giấy nhỏ rồi ghi địa chỉ của mình vào. "A, siêu thị này thật tốt lắm". Nghĩ trong lòng như vậy, cô liền thong thả chạy ra chỗ taxi, trước khi đi còn không quên cảm ơn người lạ mặt.

...
 
Advertisement
Last edited by a moderator:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom